Đức Phật Dược Sư, danh hiệu đầy đủ là: Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai. Là giáo chủ của Thế Giới Tịnh Lưu Ly ở Phương Đông. Trong Kinh Hoa Nghiêm có nói: “Một niệm sân hận nổi lên, thì ngàn vạn cửa chướng ngại mở ra”. Cần có tâm không sân hận thì lúc đối diện nghịch cảnh mới không khởi tâm gây hại. (Bộ tượng Phật Dược Sư)
Nguyện đời sau này, khi ta đắc đạo Bồ-đề. Nếu có những hữu tình tu hành tà đạo thì ta sẽ khiến họ an trú trong đạo Bồ-đề. Còn nếu tu hành hạnh Thanh văn, Độc giác thì đều an lập nơi pháp Đại thừa. Ngài nguyện cho hết thảy các loài hữu tình bỏ tà quy chánh, bỏ mê về giác, lìa khổ hưởng vui. Nguyện cho ai tu Tiểu thừa đều hướng về Đại thừa. Phát tâm Bồ-đề chân chính để tương lai thành tựu quả Phật. (Bộ tượng Phật Dược Sư)
Ngài nguyện rằng: “Nguyện đời sau này, khi ta đắc đạo Bồ-đề”. Tức là khi phát nguyện thì Ngài chưa thành Phật. Ngài nói về đời sau này, khi Ngài chứng quả vị Chánh Đẳng Chánh Giác.
“Nếu có những hữu tình” đây là bao quát hết thảy các chúng sanh. Chúng sanh, kẻ có chánh tri chánh kiến rất ít, mà kẻ có tà tri tà kiến thì lại rất nhiều. Nói đến chánh pháp, ít người thông hiểu, chịu tiếp thu và thực hành. (Bộ tượng Phật Dược Sư)
“Thì ta sẽ khiến họ an trú trong đạo Bồ-đề”.
Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai cố gắng dùng các pháp phương tiện. Khiến họ bỏ đường mê để quay về lối giác, bỏ tà quy chánh, dứt đường sanh tử. Phát tâm Bồ-đề rộng lớn, an trú trong đạo Bồ-đề. An trú nghĩa là bỏ tà quy chánh, không còn trở lại đường tà để an ổn trú nơi đường giác.
Đường giác là đường trí huệ. Quý vị có trí huệ, quý vị sẽ đi con đường chánh pháp. Quý vị không có trí huệ, ngu si quý vị sẽ đi vào con đường của loại bàng môn, ngoại đạo. Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai dùng phương tiện đưa ta quay về đường chân chánh của Phật giáo.
“Còn nếu tu hành hạnh Thanh văn, Độc giác”. Thanh văn là những pháp Tứ đế, gồm các món Khổ, Tập, Diệt, Đạo. Còn Độc giác là chỉ về pháp tu Thập nhị nhân duyên.
Pháp đó tóm tắt như sau: vô minh duyên hành, hành duyên thức, thức duyên danh sắc. Danh sắc duyên lục nhập, lục nhập duyên xúc, xúc duyên thọ, thọ duyên ái. Ái duyên thủ, thủ duyên hữu, hữu duyên sinh, sinh duyên lão tử.
Hết thảy chúng sanh đều do mười hai nhân duyên này mà sanh, do mười hai nhân duyên này mà diệt. Như trong câu: “các hành là vô thường, đó là pháp sanh diệt; sanh diệt diệt rồi, tịch diệt là vui”.
Tức là chư hành vô thường, thị sanh diệt pháp; sanh diệt diệt dĩ, tịch diệt vi lạc. Nếu chứng ngộ được pháp tu mười hai nhân duyên, tức bỏ mê quay về giác. Sau đó bỏ tiểu mà hướng tới đại, bỏ tiểu mà hướng tới đại chính là tu pháp môn Lục độ.
Xem video về bộ tượng Dược Sư Phật bằng đồng mạ vàng