Xem video về tượng Phật Di Đà thạch anh viền vàng trên youtube:
Phật là một hình ảnh cao đẹp nhất trên cuộc đời này. Chúng ta vốn là Phật, mỗi người vốn là Phật, vốn là A Di Ðà. Như vậy mỗi người trong chúng ta đều có “Tự tánh Di Ðà”! Tại sao vậy? Chúng ta mỗi người vốn có vô lượng trí, vốn có vô lượng giác. Trí giác này vốn là biến khắp mọi nơi. Tượng Phật Di Đà
Chúng ta niệm Phật, nhớ Phật, chúng ta phát nguyện niệm phật thường xuyên để cho tâm hồn được trong sạch. Khi tâm được trong sạch, tất nhiên lời nói và việc làm cũng sẽ trong sạch. Niệm Phật là gieo cái nhân để vãng sanh về thế giới Cực Lạc của Đức Phật A Di Đà. Cũng đồng với ý nghĩa thành Phật. Tượng Phật Di Đà
Khi chúng ta niệm Phật là nhớ đến đức tính cao quý và lòng từ bi vô lượng của Đức Phật. Nhớ đến hình ảnh Phật giúp thân tâm ta trong sạch, an lạc. Nhờ ba nghiệp trong sạch không gây tạo ác nghiệp nên hiện tại chúng ta sống được an vui hạnh phúc.
Nam Mô A Di Đà Phật danh hiệu này là vạn đức hồng danh, tại sao vậy? Danh hiệu này là danh hiệu của tự tánh, là danh hiệu của tánh đức. Đây là tiếng phạn, nếu như theo ý nghĩa của mặt chữ mà dịch thì A dịch thành Vô. Di Đà dịch thành Lượng, Phật dịch thành Giác hoặc dịch thành Trí. A Di Đà có nghĩa là Vô Lượng Trí, Vô Lượng Giác.
Tượng Phật Di Đà ngồi bột đá thạch anh
Chúng ta niệm cái danh hiệu này là chiêu đức của ai vậy? Chiêu tự tánh của chính mình, chiêu tánh đức của chính mình. Dùng một câu Phật hiệu này đánh thức tự tánh của chúng ta, tìm trở lại tánh đức của chúng ta. Thể dụng của tự tánh chúng ta hoàn toàn không bị mất, mà chỉ bị mê mất mà thôi. Chúng ta là những người học Phật, phải lấy niềm vui Phật pháp để nuôi dưỡng thân tâm của mình.
Muốn được an vui tự tại trong cuộc sống này, mình phải nhận thức rõ thế gian là vô thường. Thân người là giả tạm, không có cái gì là chắc thật, cho nên chúng ta không có chấp trước. Bởi vì các Ngài thấy rõ thực tướng của nhân sinh và vạn vật là giả là không. Nên không tham đắm, do không tham đắm nên an vui tự tại.
Thực ra, người đời không phải ngẫu nhiên mà rơi vào đắng cay. Do tâm thiện quá nhỏ, chưa đủ chỗ cho một bàn chân đứng vững. Khi cơn gió cuộc đời ập đến, bị chao đảo, ngã vào vực sâu do tâm thiện quá nhỏ của mình. Giá mà tâm thiện lớn hơn, để có thể đứng vững vàng trong đó trước mọi chuyện.
Không có gì là quá nặng với những người đã biết cách đặt xuống, với những người có tâm từ bi. Người cũng từng đi qua thế gian, cũng từng gánh chịu những nỗi đau trần thế. Nhưng Người vẫn nhìn lại thế gian với đôi mắt thật hiền như vậy. Nhìn vào đôi mắt của Người rồi học được sức mạnh của Từ Bi.