Xem video về tượng Phật A Di Đà trên youtube:
Trong vô số con đường, Đức Phật Thích Ca cho biết con đường của Phật A Di Đà. Là con đường ngắn nhất dành cho mọi loài để thành Phật chỉ trong một kiếp sống. Và Phật Thích Ca còn nhấn mạnh rằng, con đường của Phật A Di Đà cũng là con đường duy nhất. Dù cho các con đường khác có bị lãng quên. Con đường của Phật A Di Đà sẽ luôn còn đó khi vẫn còn có người có đức tin vào đó. Tượng Phật Di Đà
Niệm Phật để nhờ cái Lực của Phật và Bồ Tát. Giúp cho mình đủ sức chống chọi lại với những nghiệp chướng quá nặng nề đến với mình. Khi một nghiệp chướng quá sâu dày, chúng sanh khó lòng tự mình tháo gỡ được. Do đó cần phải có sự tiếp sức của các Đấng Từ Bi. Tượng Phật Di Đà
Tượng Phật Di Đà trang nghiêm
Niệm Phật là trao cho Phật, cho Bồ Tát trọn tấm lòng thành của mình. Ngoại trừ lòng Từ Bi, không để bất cứ hình ảnh nào khác trong tâm mình. Các Ngài lúc nào cũng sẵn sàng để làm tròn vai trò cứu độ chúng sanh.
Chúng ta là những người con Phật, học giáo lý nhà Phật hiểu rõ phần nào lý nhân quả. Muốn tìm thấy ánh sáng nhiệm mầu của giáo lý Phật Đà, chúng ta cần phải trưởng dưỡng đạo tâm. Có như thế, trí tuệ của sự giác ngộ chân tâm mới bừng sáng, thấy rõ được đạo lý vô thường.
Việc niệm Phật nói lên cái gì?
Vì vậy, lời niệm Phật phải là lời xuất phát từ tận đáy lòng, niệm Phật phải tha thiết. Người chân thật tu tập đem hết tấm lòng của mình để nghĩ tưởng đến Phật và Bồ Tát. Niệm Phật với một sự hứa hẹn giữ Tâm mình luôn thanh tịnh.
Do vậy, khi còn sống chúng ta niệm Phật, nhớ Phật. Khi bỏ thân xác này chúng ta về thế giới Cực Lạc của Đức Phật A Di Đà. Lời phát nguyện đầu tiên, từ nay cho đến mãi mãi, lúc nào chúng ta cũng niệm Phật, nhớ Phật.
Và tuyệt đối không đi trở lại con đường mà mình đã dẫm bước chân của mình trong quá khứ. Chỉ có hình ảnh của Đức Phật là cao đẹp nhất trên cuộc đời này. Là người Phật tử cần phải nhớ, luôn luôn nhớ và mãi mãi nhớ.
Chúng ta hãy bước tới ngày mai, cùng nhau kết thiện duyên đi trên con thuyền chánh pháp. Cùng nhau lèo lái con thuyền chánh pháp đến bến bờ giác ngộ viên mãn. Tâm nguyện, ý nguyện được thành tựu không còn trầm luân giữa chốn luân hồi sinh và tử.
Chỉ cần một ngày giác ngộ được Chánh pháp. Biết yêu thương, tha thứ, bao dung và nhận lãnh trách trách nhiệm về những nghiệp nhân đã gây tạo. Dẫu vô thường, kiếp người tạm bợ nhưng cuộc đời này vẫn đẹp và đáng sống.